Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Above and Below

“Above and Below” is an emotional short movie shot by Stefan Werc about Navotas Cemetery in Manila, Philippines. “Manila is one of the most overpopulated places on Earth. There are over 2000 families living above the dead in the Navotas Cemetery. Babies are born and the dead are buried in the same place. Life goes on.” Background music by Nate Connelly.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Trận hải chiến bảo vệ chủ quyền Hoàng Sa của Việt Nam năm 1974

Sau khi quân Pháp rút khỏi Đông Dương, theo Hiệp định Genève 1954, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) đảm nhiệm chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa cho đến khi Trung Quốc xâm chiếm bằng vũ lực ngày 19-1-1974. Trận hải chiến bảo vệ quần đảo Hoàng Sa năm 1974 của Hải quân VNCH là một bằng chứng lịch sử rõ ràng cho thấy Trung Quốc đã vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế khi sử dụng vũ lực để cưỡng chiếm Hoàng Sa từ tay VNCH đang thực thi chủ quyền lâu đời của Việt Nam theo luật pháp quốc tế và việc liên tục thực thi chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này là một hiển nhiên trong lịch sử.

Trên thực tế khi ra tiếp quản quần đảo Hoàng Sa tháng 4-1956 từ quân đội Pháp, Hải quân VNCH phát hiện Trung Quốc đã bí mật chiếm đóng trái phép các đảo phía đông của quần đảo này. Kể từ đó cho đến khi diễn ra trận hải chiến 1974, vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam không còn bình yên truớc những diễn biến làm phức tạp tình hình từ phía Trung Quốc. Từ năm 1956, Hải quân VNCH đã phát hiện ngư dân Trung Quốc nhiều lần xâm nhập trái phép các đảo phía đông quần đảo Hoàng Sa do chính quyền VNCH quản lý. Hiệp định Paris được ký kết ngày 27-1-1973, chấm dứt mọi sự can thiệp quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam. Hạm đội 7- Thái Bình Dương của Hoa Kỳ cũng rút quân và các thiết bị ra khỏi vùng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Kể từ đó, các hoạt động xâm nhập trái phép của Trung Quốc lên các đảo trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam ngày càng gia tăng.
Để mở đầu cho kế hoạch gây chiến và đánh chiếm, ngày 11-1-1974 Trung Quốc đột ngột ra Tuyên bố phản đối việc chính quyền VNCH 4 tháng trước điều chỉnh sáp nhập quần đảo Trường Sa vào xã Phước Hải, quận Đất Đỏ, tỉnh Phước Tuy của Việt Nam và nhắc lại yêu sách vô lý của họ về chủ quyền trên toàn bộ các đảo và quần đảo ở Biển Đông, trong đó có Hoàng Sa và Trường Sa (Trung Quốc gọi là Tây Sa và Nam Sa). Ngay lập tức, ngày 12-1-1974, Ngoại trưởng Vương Văn Bắc của chính quyền VNCH ra Tuyên bố bác bỏ yêu sách vô lý của Trung Quốc về chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ngày 16-1-1974, chính quyền VNCH tiếp tục ra Tuyên bố với những bằng chứng rõ ràng về pháp lý, địa lý, lịch sử minh chứng chủ quyền lâu dài và liên tục của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Cũng trong ngày 16-1-1974, tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16) khi đưa một phái đoàn ra quần đảo Hoàng Sa để khảo sát xây dựng sân bay thì phát hiện hai chiến hạm của Trung Quốc gần đảo Cam Tuyền và quân Trung Quốc đã chiếm đóng trái phép, cắm cờ Trung Quốc tại các đảo Quang Hòa, Duy Mộng, Vĩnh Lạc... Nhận được tin báo khẩn cấp, Bộ Tư lệnh Hải quân VNCH điều thêm chiến hạm ra quần đảo Hoàng Sa để ngăn chặn các hoạt động xâm phạm chủ quyền Việt Nam trên vùng biển này của tàu chiến Trung Quốc với thái độ ôn hòa, kiềm chế. Cùng lúc đó, Trung Quốc cũng đã điều động một lực lượng tàu chiến hùng hậu tiến về phía quần đảo Hoàng Sa, trong đó có nhiều tàu đánh cá vũ trang và đổ bộ lên một số đảo trên quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam để cắm cờ. Một số tàu cá vũ trang của Trung Quốc còn bám theo các chiến hạm của Hải quân VNCH đang trên đường ra Hoàng Sa, cản trở hành trình của các tàu Việt Nam bằng những hành động khiêu khích.
Bốn chiến hạm của Hải quân VNCH đã tham dự
trận hải chiến Hoàng Sa bảo vệ chủ quyền của Việt Nam năm 1974
(HQ-4, HQ-5, HQ-10, HQ-16)
Ngày 17-1-1974, khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4) đổ bộ một toán biệt hải lên đảo Vĩnh Lạc để nhổ cờ Trung Quốc. Toán đổ bộ còn phát hiện một số ngôi mộ giả mới đắp không hề có xương cốt với những tấm bia gỗ ghi chữ Trung Quốc với ngày sinh và ngày chết hàng mấy chục năm về trước. Theo các nhân chứng, đêm 17 rạng sáng ngày 18-1-1974 là một đêm cực kỳ căng thẳng. Trung Quốc tăng cường lực lượng và cố tình gia tăng sự khiêu khích, các chiến hạm của họ bắt đầu tiến sâu vào vùng biển quần đảo Hoàng Sa. Các tàu chiến của Hải quân VNCH liên tục ra tín hiệu cảnh báo: "Đây là lãnh hải Việt Nam, yêu cầu các ông hãy rời khỏi đây ngay”. Phía Trung Quốc cũng ra sức đáp trả và cho rằng quần đảo Hoàng Sa là "lãnh hải” của Trung Quốc, họ lì lợm không rút lui theo yêu cầu và cảnh báo ôn hòa từ phía Việt Nam. Ngày 18-1-1974, chiến hạm HQ-4 tiến về phía đảo Cam Tuyền, đổ bộ một toán biệt hải lên đảo lúc 8 giờ sáng. Sau khi hạ cờ Trung Quốc, toán đổ bộ phát hiện những ngôi mộ giả do phía Trung Quốc mới đắp giống như trên đảo Vĩnh Lạc hôm trước. Đến 11giờ cùng ngày, nhận được tin báo có hai tàu đánh cá vũ trang của Trung Quốc đang xâm nhập trái phép và tiến về quần đảo Hoàng Sa, các tàu HQ-4 và HQ-16 của Hải quân VNCH ra ngăn chặn, dùng tín hiệu cảnh cáo và yêu cầu các tàu xâm nhập trái phép ngay lập tức phải rút ra khỏi vùng biển Việt Nam. Nhưng hai tàu cá vũ trang của Trung Quốc không chấp hành hiệu lệnh và cố tình khiêu khích, gây hấn. Tàu HQ-4 tiến thẳng đến gần một tàu cá Trung Quốc, nhìn thấy rõ thủy thủ đoàn trên tàu mặc đồng phục xanh dương đậm, có trang bị 2 súng đại liên và rất nhiều súng tiểu liên cá nhân. Tàu HQ-4 quyết định áp sát mạn tàu đánh cá vũ trang của Trung Quốc để xua đuổi và dùng loa phóng thanh hết cỡ yêu cầu họ ngay lập tức rút khỏi vùng biển Việt Nam.
 Phía Trung Quốc cũng ra sức đáp trả bằng những lời lẽ khiêu khích và gây hấn. Thấy không tác dụng, tàu HQ-4 dùng mũi ủi vào tàu Trung Quốc. Trước thái độ cương quyết của Hải quân VNCH họ vội vàng tháo lui. Chiến hạm HQ-16 cũng quyết liệt tham gia xua đuổi tiếp các tàu cá vũ trang còn lại của Trung Quốc trong khu vực này. Buổi chiều cùng ngày, 3 chiến hạm của VNCH bao gồm tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16), khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4), tuần dương hạm Trần Bình Trọng (HQ-5) được lệnh sắp đội hình hàng dọc tiến về đảo Duy Mộng. Khoảng 16giờ cùng ngày, có hai tàu chiến của Trung Quốc tiến ra khiêu khích, cắt đường ngang mũi các tàu HQ-4 và HQ-16. Do đội hình bị chia cắt, tàu của VNCH không thể tiến lên được, khoảng cách của hai bên rất gần nhau, các khẩu đại bác trong tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng các tàu của VNCH được lệnh phải hết sức kiềm chế và phải cố gắng hết sức để thuyết phục phía Trung Quốc lui quân.
Đêm 18 rạng sáng 19-1-1974, tàu chiến và tàu đánh cá Trung Quốc vẫn tiếp tục gia tăng khiêu khích và ngày càng tiến đến gần quần đảo Hoàng Sa. Tàu HQ-4 phải dùng còi hơi thật to và đèn hồ quang thật sáng trên nóc đài chỉ huy rọi thẳng vào đội hình tàu Trung Quốc. Đến nửa đêm, hộ tống hạm Nhật Tảo (HQ-10) trong khi đang bị hỏng một máy chính chưa kịp sửa chữa, đã nhận lệnh ra Hoàng Sa tham gia đội hình chiến đấu. Khoảng 6 giờ sáng ngày 19-1-1974, Tàu HQ-4 đã tiến sát đảo Quang Hòa và trung đội biệt hải được lệnh đổ bộ khẩn cấp lên đảo. Theo ông Lữ Công Bảy, nguyên là thượng sỹ giám lộ có mặt trên chiến hạm HQ-4 trong trận hải chiến 1974, từ đài chỉ huy bằng ống nhòm, tàu HQ-4 đã phát hiện doanh trại mới toanh, có cột cờ Trung Quốc (trước đó hơn một tháng tàu HQ-4 có dịp khảo sát đảo này không hề thấy), như vậy Trung Quốc đã bí mật chiếm đảo mới đây. Đài chỉ huy đồng thời phát hiện một tàu Trung Quốc đang đổ bộ một đội quân rất đông lên phía bắc đảo, những chiếc tàu đánh cá vũ trang của Trung Quốc liên tục đổ người ào ạt lên các đảo của Việt Nam. Và họ đã nổ súng trước. Vào lúc 8 giờ 30 phút, một loạt đại liên và cối 82 của Trung Quốc đã bắn vào đội hình người nhái Việt Nam làm hai binh sỹ tử vong và hai bị thương. Nhưng chỉ huy phía Việt Nam vẫn không thể ra lệnh cho các tàu nổ súng vì đội hình người nhái Việt Nam đang ở vị trí cực kỳ nguy hiểm. Cùng lúc đó, xuất hiện hai chiếc tàu Kronstadt của Trung Quốc mang số hiệu 274 và 271 sơn màu xám đen, trang bị đại bác 100 ly và nhiều đại bác 37 ly ngay bên cạnh tàu HQ-4. Các họng súng đại bác của tàu Trung Quốc đều đang chĩa thẳng vào tàu HQ-4. Các tín hiệu bằng đèn cực kỳ khiêu khích của tàu Trung Quốc liên tục được chuyển tới tàu HQ-4. Khoảng 10 giờ, hai trục lôi hạm Trung Quốc mang số 389 và 396 bắt đầu tách khỏi hai chiếc 274 và 271, chạy song song gần nhau và bất chợt cùng quay mũi trực chỉ HQ-10. Vẫn chưa có lệnh khai hỏa từ phía VNCH. Các tàu chiến của Trung Quốc từ từ tiến gần đội hình của VNCH, còn cách tàu HQ-10 chỉ khoảng 200 mét, tình hình hết sức căng thẳng. Khoảng 10 giờ 25 phút, bốn chiến hạm của Hải quân VNCH được lệnh nổ súng để tự vệ trước sự gia tăng gây hấn, khiêu khích và xâm chiếm trái phép ngày càng quyết liệt hơn của Trung Quốc. Những phát đạn đầu tiên của HQ-10 trúng ngay vào chiếc 389 của Trung Quốc làm nó bốc cháy, cùng lúc tàu HQ-16 cũng bắn thẳng vào chiếc 386 làm cho đài chỉ huy bị trúng đạn, hỏng hệ thống điều khiển bánh lái khiến nó cứ xoay vòng. Đang chiếm ưu thế, bất chợt khẩu 76,2 ly trên tàu HQ-10 bị trục trặc, thêm vào đó HQ-10 chỉ còn một máy chính nên xoay trở rất chậm trở thành mục tiêu dễ dàng của đối phương. Lợi dụng sự bất lợi đó, chiếc 389 đã tấn công tới tấp và HQ-10 trúng đạn. Không bỏ lỡ cơ hội, chiếc 389 của Trung Quốc tiến đến gần phía sau lái của HQ-10, nhưng bị các binh sỹ trên tàu HQ-10 chống trả dữ dội và điều khiển tàu đâm vào phần sau lái của chiếc 389, khiến chiếc này hư hỏng nặng và bị loại khỏi vòng chiến. Đây cũng là lý do khiến chiếc 396 phải ngưng chiến đấu với tàu HQ-16 để cấp tốc ứng cứu chiếc 389 và đưa chiếc này ủi lên bãi san hô để tránh bị chìm xuống biển. Tình trạng của tàu HQ-10 lúc này rất bi đát, hơn 70% chiến sỹ đã tử trận kể cả hạm trưởng. Các tàu Trung Quốc phản kích dữ đội. Cùng lúc đó Trung Quốc tung xuống một lực lượng rất mạnh từ đảo Phú Lâm ở gần đó và từ căn cứ ở đảo Hải Nam. Các chiến sỹ còn trụ lại trên tàu HQ-10 đang bốc cháy vẫn tiếp tục nổ súng vào các tàu Trung Quốc, thu hút hỏa lực cho các đồng đội khác rút lui cho đến khi chìm hẳn xuống lòng Biển Đông của Tổ quốc. Sau khoảng hơn 45 phút giao chiến, theo tài liệu của Trung Quốc có các tàu của Trung Quốc mang số hiệu 274, 271, 389, 391 trúng đạn hư hỏng nặng; 281, 282 và 402, 407 hư hại trung bình. Theo tài liệu của VNCH, hộ tống hạm Nhật Tảo (HQ-10) trúng đạn bị chìm, HQ-16 bị hư hại nặng, HQ-4 và HQ-5 bị hư hại nhẹ. VNCH có hơn 50 binh sỹ tử trận. Trung Quốc bắt giữ 48 binh sỹ VNCH và một người Mỹ, sau đó trao trả cho Việt Nam và Hoa Kỳ tại Hồng Kông.
Hình ảnh chiếc trục lôi hạm 389 của Trung Quốc
bị loại khỏi vòng chiến phải ủi vào bãi san hô để không bị chìm
Ngay sau khi Trung Quốc dùng vũ lực chiếm đoạt quần đảo Hoàng Sa, chính quyền VNCH liên tục phát ra nhiều Tuyên bố phản đối hành động "xâm lăng trắng trợn bằng quân sự” này của Trung Quốc và tái khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo này. Trong khi đó, ngày 26-1-1974, Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam (CMLTCHMNVN) cũng ra Tuyên bố phản đối hành động xâm chiếm Hoàng Sa của Trung Quốc và công bố lập trường "về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam”. Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, Chính phủ CMLTCHMNVN cũng đã nhiều lần tuyên bố khẳng định Hoàng Sa là của Việt Nam. Ngày 5-6-1976, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Chính phủ CMLTCHMNVN đã lên tiếng bác bỏ các thông tin xuyên tạc về Hoàng Sa và Trường Sa và khẳng định hai quần đảo này là thuộc chủ quyền Việt Nam, từ trước đến nay luôn do người Việt Nam quản lý.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Khi người ta trẻ

Đời người thì ngắn ngủi, thời gian thì chẳng dừng lại bao giờ. Cũng nhiều lần tôi nói, bạn nói, chúng ta nói rằng: Thời gian trôi nhanh quá nhỉ? Nhưng rồi ngẫm lại thì thật sự nó không hẳn là quá nhanh mà là vừa đủ. Đủ để hình hài của một đứa trẻ trưởng thành… rồi trở thành là một chàng thiếu niên mạnh mẽ hay một cô gái ngây thơ. Và cũng đủ để biến bản thể đó thành một ông lão, một bà lão già lọm khọm nào đó… vào một ngày không xa.
Khi người ta trẻ, gặp việc còn giải quyết được, lùi một bước thấy trời cao biển rộng, ngẩng đầu cười thấy trời đất mênh mang.
Tôi ngắm nhìn lại ký ức của mình 10 năm trước và thật sự nhận ra những điểm khác biệt lớn lao. Thế giới trong mắt tôi ngày đó và bây giờ là hai thế giới khác nhau. Tôi sẽ không nói là nó đã tốt đẹp hơn hay xấu xí hơn hiện tại. Nhưng tôi thú vị bởi sự khác nhau giữa những suy nghĩ là lý tưởng của những ngày đó và bây giờ. Có những hành động mà bây giờ tôi không dám lập lại và cũng có những dự định mà phải đợi đến đủ trãi nghiệm hoặc cảm xúc đã chính chắn hơn như lúc này tôi mới dám bắt tay thực hiện.
Bên cạnh đó… điều thú vị lớn lao nhất chính là những khoảnh khắc yêu thương, vui đùa, chia sẻ của người thân, bạn bè và những mà tôi yêu mến… Tôi luôn trân trọng nó vì tôi biết nó sẽ không bao giờ lập lại lần thứ hai. Có những thứ chỉ xảy ra một lần trong đời… và trái tim ta biết đó là duy nhất. Một vài người đôi khi bỏ lỡ hoặc không hề hay biết… khi có những điều quan trọng đã trôi qua… vuột mất khỏi tầm tay họ.

Ý nghĩa của cuộc sống không phải là về được đến đích với những thứ chúng ta muốn và đã cầm được trên tay. Ý nghĩa đích thật chính là trãi nghiệm trên hành trình đó… cho đến khi bạn bị buộc phải dừng lại.
Phải… chỉ đến khi bạn bị buộc dừng lại… còn nếu không hãy chắc chắn rằng bạn sẽ dành một vài phút trên con đường đó để nhìn lại xem mình đã đi như thế nào và có bỏ xót lại thứ gì dọc đường không!

Khi người ta đến cái thời điểm mà “xuân đã qua đi nhưng mùa đông chưa đến”, thì đôi khi lòng hay quay quắt, chợt khi nhìn về quá khứ, chợt khi nghĩ đến tương lai. Thật lòng không muốn, nhưng mỗi khi nhìn về dĩ vãng vẫn có những điều làm ta ray rứt, và cả nuối tiếc.
Tương lai thì chưa đến, nên thôi cũng chẳng bận lòng lắm. Chỉ biết rằng hiện tại giờ đã khác xưa. Ngày ấy, ta nhìn cuộc đời với nhiều tâm trạng: lúc vui, lúc buồn, lúc mơ mộng, lúc giận hờn. Và thật sự là cái cảm giác mơ mộng thường xuyên lấp đầy trong tâm trí. Tưởng tượng cũng nhiều, nhưng luôn cảm thấy háo hức, vì biết mỗi một ngày qua đi là mình có thêm được nhiều điều mới mẻ. Dù là chuyện vui hay buồn, thì tất cả, cũng là những trải nghiệm đáng để mang theo bên mình.
Khi xưa, lòng còn ngây thơ và hồn nhiên. Nhưng cũng chính vì ngây thơ, vì hồn nhiên, mà đôi khi thành ấu trĩ. Những chuyện ngày xưa cảm thấy sao rất nặng nề, khiến lòng phiền muộn rất nhiều, thì giờ đây cảm thấy chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Tâm trạng giờ thường là thanh thản, cảm thấy vui với những gì mình có.
Qua bao nhiêu năm trong cuộc đời này, dù không muốn, vẫn hiểu được rằng trên con đường đời dài đằng đẵng, khi còn trẻ thì người ta mải miết đi không muốn dừng lại, nhưng giờ đã đi được nửa đoạn đường, thì ta cứ thong thả ung dung, có cảnh đẹp thì dừng chân ngắm cảnh, có cây xanh bóng mát thì hãy ngồi xuống nghỉ ngơi. Để mai sau cho dù có luyến tiếc cảnh đẹp, có mong tìm lại một bóng mát ven đường, thì cũng phải hiểu rằng, đoạn đường ta đã đi qua không bao giờ quay lại.
“Khi bạn rất muốn một điều gì đó, bạn hãy buông nó ra. Nếu nó quay trở lại, nó sẽ là của bạn mãi mãi. Còn nếu không, nó chưa bao giờ là của bạn ngay từ phút ban đầu.”
Câu nói này dường như đã khai tâm cho kẻ nhiều tâm sự, đôi khi hay nghĩ ngợi vì những chuyện đã qua, để bây giờ mới hiểu ra một điều: những gì mình chưa có, chưa làm được, thì cũng cứ thanh thản đón nhận, bởi vì biết đâu nó đã chẳng bao giờ là của mình, vậy thì ray rứt làm chi.
Nó tương tự như câu châm ngôn: “Cái gì là của bạn, nó sẽ là của bạn. Cái gì không phải của bạn, thì cho dù có cố gắng cũng không bao giờ có được”. Điều này đúng nhưng cũng đừng u mê quá mức để biến nó thành niềm tin mù quáng khiến ta bị tê liệt và nhu nhược. Bởi đối với những giá trị tinh thần hay những gì thuộc phạm trù siêu hình thì ngay khi chúng thừa nhận điều đó… thừa nhận rằng cái gì của mình rồi thì sẽ là của mình… chắc chắn như vậy.
Nhưng tất nhiên… trước tiên hãy xem ta có xứng đáng để nhận và có xứng đáng để giá trị đó quay về với mình?
Đấy… cuộc sống thì không thể dừng lại. Với những thứ mà ta có thể tạo ra… hãy luôn ghi nhớ trong lòng: “Khi muốn làm điều gì đó, hãy cố hết sức mình đi, nếu không đạt được, thì cũng không có gì phải ân hận, vì mình đã không làm”.
Khi người ta không còn trẻ… Người ta mới nhận ra… Chính điều đó khiến bản thân mỗi người trở nên có giá trị. Ít nhất là không thấy xấu hổ với chính mình. Được sống là một món quà vô giá, giấc mơ trong mỗi người thì lại miễn phí và không bao giờ bị đánh thuế. Dù lớn dù nhỏ thì nó vẫn có giá trị riêng… tất cả chỉ trở nên vô nghĩa khi ta từ bỏ nó.
Chìa khóa của cuộc sống là biết cân bằng bản thân đúng lúc giữa sự cố gắng đạt được ước mơ và cả khi thất bại để cuộc sống này thật sự nhẹ nhàng và thú vị. Sẽ chẳng có gì tuyệt hơn thế khi ta sống mà mang trong mình một thái độ như vừa đi dạo vừa ngắm cảnh. Ta sẽ không còn phụ thuộc vào nó, không còn bị nó cuốn theo mà thay vào đó chính sự tỉnh thức đó khiến ta là kẻ quan sát ngược lại cuộc sống này…
Chỉ buồn là người ta chỉ nhận ra tất cả điều đó khi người ta không còn trẻ… An ủi duy nhất và may mắn cho những ai đọc được bài viết này khi chưa quá GIÀ.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

5 Centimeters Per Second

5 Centimeters Per Second là một bộ phim đẹp với những khung ảnh lãng mạn và đạt được độ hoàn chỉnh về màu sắc. Bộ phim là một câu chuyện tình cảm đơn giản, nhẹ nhàng, thuần khiết và rất đời thường với một cách kể truyện thông minh. Bộ phim chia làm 3 chương : Cherry Blossom, Cosmonaut và 5 Centimeters Per Second và mỗi chương là mỗi diễn biến trong tình cảm của hai nhân vật chính. Cherry Blossom chủ yếu là nói về việc viết thư qua lại của Akari và Tanaki, từ đó hé lộ lên những bước đầu trong quan hệ hai người. Cosmonaut chủ yếu nói về quan hệ mới của Tanaki với Kanae và những suy tư của cậu về người con gái thuở nhỏ. 5 Centimeters Per Second là chương cuối nói về cuộc gặp gỡ bất ngờ của Tanaki và Akira ở một đường ray xe lửa. Mình thích cái phong cách chia đoạn này.
Bộ phim này được nhắc tới nhiều bởi nó có quá nhiều hình ảnh đẹp. Mình phải công nhận điều đó, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể capture một frame ra và save vô máy vậy. Tuy nhiên, do tần suất của các hình ảnh đó xuất hiện quá dầy đặc nên đã ít nhiều làm người xem có cảm giác bội thực, không bị ấn tượng mạnh vào bất cứ cảnh quay nào, hay nói nôm na là, cảnh nào cũng 9,5 nhưng chẳng có cảnh nào đạt điểm 10 tuyệt đối. Một số cảnh tuyệt vời như đoạn Akari ngồi trên ghế đá với ánh mắt trời chiều chiếu phía sau rất đẹp, và nó sẽ còn đẹp hơn nữa nếu lúc đó Akari không ngẩng đầu lên và ánh sáng biến mất, đoạn đó nên dừng lại ở việc Akari ngồi đọc thư. Đoạn Tanaki và Kanae nhìn tàu vũ trụ cũng là một trong những hình ảnh đẹp trong phim và đoạn phim này kéo dài rất lâu, tạo cho người xem có cảm giác hơi sốt ruột dù cũng gây ra khá nhiều ấn tượng. Các đại cảnh của phim này rất hoành tráng do nó to, nhưng vẫn rất lãng mạn, gợi cảm vì màu sắc và cách xử lý uyển chuyển đối với gió, cỏ, mây và đặc biệt là hình ảnh hoa anh đào.
Ánh sáng trong phim này sử dụng rất hợp lý và tạo ra một không gian lãng mạn rất cần thiết. Ánh mắt trời hay đèn neon là ánh sáng chủ đạo, kèm theo đó là tông màu hồng và cam nhạt sên sến nhẹ nhàng, làm nó bỗng trở thành một thứ ánh sáng thần thánh. Những lúc không có cái ánh sáng “thần thánh” ấy thì phim lại trở về với những gam màu xanh lá và xanh dương, kết hợp cùng xám và nâu trầm rất hợp với từng thước phim.
Âm thanh trong phim khá tốt dù đôi lúc có cảm giác giả tạo, mình thích cái âm thanh dế kêu lúc 2 người bạn ngồi trên đồi và nhìn chiếc chong chóng gió, phải nói là lâu lắm rồi coi phim mới nghe thấy cái hương vị đồng quê này, coi phim Việt Nam hình như đã mất sạch. Âm nhạc trong phim chủ yếu là piano, nghe rất đã, tình cảm da diết và tạo tâm lý xúc động cho người xem.
Bắt đầu nói về nội dung, kịch bản của phim này. Như tớ đã nói ở trên, phim này có cốt truyện đơn giản, thấy đầy rẫy trong các bộ phim Hàn rồi và nói chung thì ai phải sến thì mới coi được hết phim. Chuyện tình trong phim thánh thiện hoàn hảo giữa khung cảnh tuyết và hoa anh đào rơi, cảnh lãng mạn nhất phim cũng rất hồn nhiên trẻ con, hợp với tâm lý các bạn teen Việt ngoan ngoãn và không hợp ý các bạn teen Việt có ham muốn dục vọng cao . Mình thấy khá thích tính cách của nhân vật Kanae và rất hy vọng sẽ có một bạn như vậy tới cưa mình.

Nhưng nói chung thì romance là phải vậy, phim chỉ tập trung nhắm tới các đối tượng bình thường thôi nên đương nhiên các nhà phê bình không mê cũng là chuyện quá dễ hiểu. Nhưng nói thật thì khi xem xong thì tớ cũng chả hiểu có mê hay không nữa. Nhưng cuối cùng thì tớ cũng phải công nhận một điều rằng phim tuy nó sến nhưng nó rất thật và đáng suy ngẫm về chuyện nhân tình thế thái. Hạnh phúc mỏng manh như sướng khói và vụt qua rất nhanh, cái quan trọng là phải biết cách nắm giữ. Hy vọng ý nghĩa của phim này đúng như là mình nghĩ như trên.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

Vị của thiên đường

Mình nhớ trong một bộ phim mình đã xem khá lâu rồi, có một nhân vật đã nhắc đến "vị của thiên đường" - là vị của dòng nước mà anh ta vừa uống vừa đổ tràn trên mặt sau khi anh ta đã chơi một chận bóng hết mình với bạn bè. Mình lúc đó đã rất đồng tình với anh ta vậy mà cái "vị của thiên đường" này đến hôm nay mình mới được cảm nhận lại.
Chiều nay vừa đi đá bóng, lớp không đủ người, tìm kiếm + lôi kéo + dụ dỗ mãi mới chỉ vừa đủ quân số lên ai cũng phải chạy hết mình có lẽ còn hơn cả hết mình =)) Cái cảm giác vừa chạy vừa hò hét này quả thực là thú vị, trong cuộc sống hỗn loạn này có lẽ những giây phút như vậy không nhiều. 
Tỷ số : 5-0(suýt thắng) Hahaaha có lẽ là trận có tỷ số đậm nhất giải. Cầu thủ gì mà đồng phục không có, giày dép cũng không chạy loạn trên sân cứ thấy bóng là bâu vào chả thèm để ý ai như mới nhìn thấy quả bóng lần đầu ý, cuộc chơi mà thế nào cũng đâu quan trọng, quan trọng là được chơi, mà sao đội nào có mình tham gia cũng có tỷ số X-0 vậy trời! 
Thường thì khi người ta giỏi làm cái gì thì người ta mới thích làm cái đó, mà sao mình đá kém mà lúc nào cũng thích đá bóng, kỳ lạ! 
Mai lại đi đá tiếp nghe nói bọn này đá thiếu 2 người mà vẫn thắng cách biệt 3 bàn. Có lẽ tỷ số ngày mai sẽ là XX - 0 (lại suýt thắng)!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Stay hungry, stay foolish

Bài phát biểu của Steven Jobs tại lễ trao bằng tốt nghiệp của trrường đại học Stanford năm 2005
Tôi rất vinh dự được có mặt tại lễ phát bằng tốt nghiệp của các bạn ngày hôm nay tại một trường đại học danh giá bậc nhất thế giới. Tôi chưa bao giờ có bằng tốt nghiệp đại học.Nói một cách trung thực nhất thì thực ra, tôi chưa bao giờ học đại học. Ngày hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe ba câu truyện đã từng xẩy ra trong cuộc đời tôi. Chỉ như vậy thôi, không có gì to lớn, chỉ đơn giản là ba câu truyện.
Câu chuyện thứ nhất là về việc kết nối những dấu chấm
Tôi đã bỏ học chỉ sau sáu tháng theo học trường cao đẳng Reed, tôi lưu lại đó tạm thời trong vòng 18 tháng nữa trước khi tôi chính thức rời trường Reed.
Tại sao tôi lại bỏ học?
Tôi đã bắt đầu điều đó khi tôi mới được sinh ra. Mẹ ruột của tôi là một nữ sinh viên trẻ, độc thân và bà đã quyết định cho tôi đi làm con nuôi. Bà thực sự muốn tôi được làm con nuôi của những người đã tốt nghiệp đại học. Vì thế, tất cả mọi chuyện đã được sắp đặt để tôi trở thành con nuôi của một cặp vợ chồng luật sư. Tuy nhiên, tất cả chuyện đó đã bị thay đổi ở phút cuối cùng khi tôi vừa cất tiếng khóc chào đời, họ đã đổi ý và muốn nhận một đứa bé gái làm con nuôi chứ không phải tôi.
Chính vì thế, bố mẹ nuôi của tôi hiện giờ đã nhận được một cú điện thoại vào lúc nửa đêm hỏi có muốn nhận tôi, một đứa bé trai được sinh ra không mong đợi, làm con nuôi hay không. Bố mẹ tôi đã trả lời rằng tất nhiên rồi. Tuy nhiên, sau đó, mẹ ruột của tôi biết được mẹ nuôi tương lai của tôi chưa tốt nghiệp đại học và bố nuôi của tôi chưa tốt nghiệp trung học, bà đã từ chối ký vào giấy tờ giao nhận con nuôi. Một vài tháng sau bà mới đồng ý khi bố mẹ nuôi của tôi hứa sẽ cho tôi đi học đại học.
17 năm sau, tôi cũng vào đại học, nhưng tôi đã rất ngây thơ khi chọn một trường đại học danh giá ngang hàng với Stanford. Tất cả tiền tiết kiệm của bố mẹ tôi đã phải dành để đóng học phí cho tôi. Sau sáu tháng, tôi chẳng thấy được ích lợi gì của việc học đại học. Tôi chẳng có một câu trả lời nào về việc tôi sẽ làm gì với cuộc đời của mình và cũng chẳng tin rằng trường đại học có thể giúp tôi trả lời câu hỏi đó. Tôi đã tiêu tất cả tiền tiết kiệm của bố mẹ tôi dành dụm phòng khi về hưu vào trường đại học. Vì vậy tôi đã quyết định bỏ học và tin tưởng rằng rồi mọi chuyện cũng sẽ tốt đẹp thôi. Tại thời điểm đó, mọi việc dường như có vẻ rất khó khăn nhưng khi nhìn lại, tôi lại thấy rằng đó là một quyết định đúng đắn nhất của tôi. Giây phút mà tôi bỏ học, tôi đã từ bỏ những môn học mà tôi không hề thích, thay vào đó, tôi bắt đầu tìm hiểu những môn học khác có vẻ như thú vị hơn rất nhiều.
Mọi chuyện không diễn ra nhẹ nhàng một chút nào. Tôi không có phòng trọ vì thế, tôi phải ngủ nhờ dưới sàn nhà trong phòng trọ của các bạn tôi. Tôi kiếm tiền mua đồ ăn bằng 5$, tiền công trả lại các chai Coca-cola và mối tuần tôi đi bộ 7 dặm qua phía bên kia thành phố để có được một bữa ăn ngon ở trại Hare Krishna. Tôi rất thích những món ăn ở đó. Sau này, tôi mới biết được rằng những gì mà tôi đã phải trải qua khi cố gắng theo đuổi niềm đam mê của mình là vô giá. Tôi sẽ lấy một ví dụ cho các bạn: Có lẽ ở thời điểm đó, trường Reed là trường duy nhất của cả nước giới thiệu nghệ thuật viết chữ đẹp. Ở tất các các khu học xá, tất cả các poster, tiêu đề của tất cả các tranh vẽ đều được viết tay rất đẹp. Vì tôi đã thôi học và không phải tham gia vào những khóa học bắt buộc thông thường nên tôi đã quyết định tham gia khóa học nghệ thuật viết chữ đẹp. Tôi học cách viết các chữ có nét ở chân, những biến đổi về khoảng cách giữa các nét chữ, học cách trình bầy một bản in lớn sao cho đẹp. Tôi nhận thấy rằng đây là một môn học mang tính nghệ thuật, lịch sử và đẹp một cách tinh vi mà khoa học không thể làm được.
Những thứ đó dường như chẳng có ý nghĩa thực tế gì cho cuộc sống của tôi. Tuy nhiên, 10 năm sau này, khi chúng tôi đang thiết kế thế hệ đầu tiền của máy tính Machintosh, tất cả những điều đó dường như lại trở lại với tôi và chúng tôi đã thiết kế để cài đặt tất cả những mẫu chữ đó vào máy tính, Machintosh là máy tính đầu tiên có những mẫu chữ nghệ thuật rất đẹp. Nếu như tôi không tham gia vào khóa học đó ở trường thì Mac sẽ chẳng bao giờ có nhiều phông chữ như vậy. Kể từ khi Windows copy những mẫu chữ đó của Mac thì không có một máy tính cá nhân nào không có những phông chữ đó. Nếu tôi không bỏ học và không tham gia vào khóa học viết chữ đẹp thì tất cả các máy tính cá nhân bây giờ có thể chẳng có được chúng. Tất nhiên là khi tôi đang ở trường đại học thì tôi không thể kết nối những điểm mốc đó khi nó còn đang ở tương lai phía trước. Nhưng 10 năm sau thì những điều đó rất, rất rõ ràng. Một lần nữa tôi muốn nói với các bạn rằng, chúng ta không thể biết những điểm mốc có nối kết với nhau trong tương lai không, các bạn chỉ có thể biết những điều đó khi nhìn lại mà thôi. Vì thế, các bạn hãy tin tưởng rằng, theo một cách nào nó, những điểm mốc sẽ nối kết với nhau trong tương lai của bạn. Các bạn cũng cần phải tin vào một số thứ khác như: sự quyết tâm, vận mệnh, cuộc sống, nhân quả hoặc bất cứ cái gì. Phương pháp đó chưa bao giờ làm tôi thất vọng và nó đã tạo ra những thay đổi trong cuộc sống của tôi.

Câu chuyện thứ hai của tôi là về tình yêu và sự mất mát
Tôi đã rất may mắn khi tôi đã muốn bắt đầu làm việc từ rất sớm. Woz và tôi đã bắt đầu những trang đầu tiên cho lịch sử của Apple trong gara của bố mẹ tôi khi tôi mới 20 tuổi. Chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để sau 10 năm, từ chỗ chỉ có 2 người, trong cái gara bé nhỏ, Apple đã phát triển thành một công ty trị giá 2 tỷ đô la Mỹ với hơn 4000 nhân viên. Một năm trước đây, chúng tôi vừa mới bỏ đi sáng tạo đầu tiên của mình, máy tính Macintosh và tôi vừa mới bước sang tuổi 30. Sau đó, tôi bị sa thải. Làm sao mà bạn lại có thể bị sa thải bởi một công ty mà bạn đã sáng lập ra nó ? Oh, khi mà Apple đã phát triển lớn hơn, tôi đã thuê một người mà tôi đánh giá là có khả năng cùng tôi lãnh đạo công ty. Khoảng một năm gì đó, tình hình có vẻ rất khả quan. Nhưng sau đó, quan điểm của chúng tôi về tương lai bắt đầu khác nhau, thậm chí chúng tôi còn trở nên bất hòa. Khi có mối bất hòa đó xẩy ra giữa chúng tôi, hội đồng quản trị đã đứng về phía anh ta, và tôi, ở tuổi 30, đã bị sa thải một cách rất rõ ràng.
Những điều mà tôi theo đuổi trong suốt cuộc đời đã biến mất, chúng đã bị phá hủy. Trong một vài tháng, tôi đã thực sự chẳng biết phải làm cái gì. Tôi cảm giác rằng mình đã làm cho những thế hệ đi trước tôi thất vọng và rằng tôi đã đánh rơi lá cờ khi nó đã được chuyền đến tay tôi. Tôi đã gặp David Packard và Bob Noyce, cố gắng xin lỗi cho việc cư xử không hay của mình. Tôi đã thua một cách rõ ràng và thậm chí, tôi đã có ý định bỏ cuộc. Nhưng có một cái gì đó bắt đầu chậm chậm sáng lên trong tôi. Tôi vẫn rất yêu quý những gì tôi đã tạo ra. Sự việc xẩy ra ở Apple có thay đổi tình yêu đó một chút nhưng trong tôi, tình yêu ấy vẫn còn. Chính vì thế, tôi đã quyết định bắt đầu lại. Ngay lúc đó tôi không nhận thấy, nhưng sau này, tôi mới biết rằng việc tôi bị Apple sa thải hóa ra lại là một việc tốt đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Gánh nặng của sự thành công đã được thay thế bằng ánh sáng của sự bắt đầu mới tuy không có điều gì chắc chắn. Tôi đã để cho mình tự do bước vào một quãng đời đầy những sáng tạo của cuộc đời mình.
Trong khoảng 5 năm sau đó, tôi đã bắt đầu xây dựng công ty NeXT và một công ty khác tên là Pixar. Tôi gặp và đã yêu một người phụ nữ tuyệt vời, chính là vợ tôi sau này. Pixar đã sáng tạo ra phim truyện hoạt hình máy tính đầu tiên trên thế giới, câu chuyện đồ chơi. Hiện tại, nó đã trở thành xưởng phim hoạt hình thành công nhất trên thế giới. Một sự kiện thay đổi đáng ghi nhớ đã xẩy ra khi Apple mua NeXT, tôi trở lại Apple, những kỹ thuật mà NeXT đã phát triển trở thành nguồn sinh khí cho thời kỳ phục hồi của Apple.
Tôi và Laurene cũng có một gia đình hạnh phúc.
Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng tất cả những điều đó sẽ chẳng bao giờ xẩy ra nếu tôi không bị Apple sa thải. Đó là một viên thuốc đắng nhưng tôi chắc bệnh nhân sẽ rất cần đến nó. Đôi khi cuộc sống dường như muốn cố tình đánh ngã bạn. Nhưng hãy đừng mất lòng tin. Tôi biết chắc chắn rằng, điều duy nhất đã giúp tôi tiếp tục bước đi chính là tình yêu của tôi dành cho những gì tôi đã làm. Các bạn phải tìm ra được cái các bạn yêu quý. Điều đó luôn đúng cho công việc và cho cả những người thân yêu của bạn. Công việc sẽ chiếm phấn lớn cuộc đời bạn và cách duy nhất để thành công một cách thực sự là hãy làm những việc mà bạn tin rằng đó là những việc tuyệt vời. Và cách để tạo ra những công việc tuyệt vời là bạn hãy yêu việc mình làm. Nếu như các bạn chưa tìm thấy nó, hãy tiếp tục tìm kiếm. Đừng bỏ cuộc bởi vì bằng trái tim bạn, bạn sẽ biết khi bạn tìm thấy nó. Và cũng sẽ giống như bất kỳ một mối quan hệ nào, nó sẽ trở nên tốt dần lên khi năm tháng qua đi. Vì vậy hãy cố gắng tìm kiếm cho đến khi nào bạn tìm ra được tình yêu của mình, đừng từ bỏ.
Câu chuyện thứ ba của tôi là về cái chết
Khi tôi 17 tuổi, tôi đã đọc được một câu châm ngôn như sau: Nếu bạn sống mỗi ngày đều như ngày cuối cùng của cuộc đời mình, một ngày nào đó bạn sẽ hoàn toàn tin tưởng rằng bạn đã đúng. Câu châm ngôn đó đã để lại ấn tượng rất sâu trong tôi và kể từ đó, trong suốt 33 năm qua, tôi luôn nhìn vào gương mỗi buổi sáng và tự hỏi mình: nếu ngày hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời tôi, tôi sẽ muốn làm gì và tôi chuẩn bị làm gì hôm nay? Và nếu trong nhiều ngày, câu trả lời vẫn là “không” thì tôi biết, tôi cần phải thay đổi điều gì đó. Suy nghĩ rằng mình sắp chết chính là điều quan trọng đã động viên tôi tạo ra cơ hội lớn cho cuộc đời mình. Bởi vì tất cả mọi điều từ sự kỳ vọng của mọi người vào bạn, tất cả mọi niềm tự hào cho đến nỗi sợ phải đổi mặt với sự xấu hổ hay thất bại, tất cả sẽ biến mất khi bạn phải đổi mặt với cái chết. Khi đó, chỉ còn lại điều gì thực sự quan trọng.Ý nghĩ rằng chúng ta đang đối mặt với cái chết, khi chúng ta sắp chẳng còn gì nữa, là cách tốt nhất mà tôi biết để tránh khỏi việc chúng ta cảm thấy sợ hãi khi sắp đánh mất đi thứ gì đó. Chẳng có lý do gì để bạn không lắng nghe sự mách bảo của trái tim mình.
Khoảng một năm trước đây tôi đã bị chẩn đoán là bị ung thư. Tôi đã chụp cắt lớp lúc 7:30 sáng và trên phim hiện rõ ràng một khối u trong tuyến tụy. Thậm chí tôi chẳng biết tuyến tụy là cái gì. Các bác sỹ nói với tôi rằng đây là một dạng của ung thư và bệnh này không chữa được, rằng tôi nên chuẩn bị tinh thần mình sẽ chỉ sống được từ 3 đến 6 tháng nữa thôi. Bác sỹ của tôi khuyên tôi về nhà và sắp xếp lại các công việc của mình, đó là cách họ nói khi khuyên bệnh nhân chuẩn bị cho cái chết.
Điều đó có nghĩa là hãy về và sử dụng mấy tháng còn lại để nói với các con bạn những gì mà bạn dự định sẽ nói với chúng trong khoảng mười năm tới. Điều đó cũng có nghĩa là hãy cố gắng kín đáo để gia đình bạn có thể chấp nhận điều này một cách dễ dàng hơn. Điều đó có nghĩa là bạn hãy nói lời vình biệt. Tất cả mọi ngày tôi đều sống với sự chẩn đoán đó. Sau đó, vào một buổi tối, tôi tiến hành kiểm tra sinh thiết, họ đút một cái ống qua cổ họng tôi, luồn sâu xuống dạ dày, sâu xuống ruột, ấn một cái kim vào tuyến tụy của tôi để lấy mẫu một số tế bào của khối u.
Khi đó, tôi rất bình thản, nhưng vợ tôi, người có mặt lúc đó đã kể với tôi rằng khi các bác sỹ phân tích những tế bào đó dưới kính hiển vi, họ đã reo lên khi phát hiện ra rằng đây là một trường hợp ung thư tuyến tụy hiếm hoi có thể chữa được bằng cách phẫu thuật. Tôi đã được phẫu thuật và bây giờ tôi đã khỏe lại. Đó là cảm giác mà tôi đã có khi phải đối mặt với cái chết và tôi cũng hy vọng tôi sẽ còn cái cảm giác đó một vài thập kỹ nữa. Khi đã từng trải qua điều đó, tôi có thể nói với các bạn một cách chắn chắn hơn là chỉ đơn thuần nhắc đến cái chết như là một điều hữu ích nhưng chỉ hoàn toàn là một nội dung mang tính trí tuệ mà thôi.
Không ai muốn chết. Thậm chí những người muốn được lên thiên đàng cũng không muốn chết chỉ vì muốn được lên đó. Và cái chết là cái đích mà tất cả chúng ta đều phải đến, không ai trong chúng ta thoát khỏi nó. Và đó là cách mà nó phải diễn ra bởi lẽ cái chết chính là sáng tạo tuyệt vời nhất của cuộc sống. Đó chính là tác nhân thay đổi cuộc sống. Nó loại đi những người già để mở đường cho những người trẻ. Ngay lúc này, các bạn đang là những người trẻ tuổi, nhưng sẽ không lâu nữa, khi các bạn tốt nghiệp, rồi trở nên già đi, và sẽ bị loại bỏ. Tôi xin lỗi vì có vẻ như tôi hơi xúc động nhưng điều đó là sự thật. Thời gian của các bạn là có hạn, vì thế đứng lãng phí để sống cho một cuộc đời ai đó. Đừng nhốt mình trong những tín điều nào đó, sống như vậy là sống bằng suy nghĩ của những người khác. Đừng để quan điểm của những người khác làm mờ nhạt đi quan điểm của chính bản thân bạn. Điều quan trọng nhất là bạn hãy dũng cảm đi theo sự mách bảo của trái tim và trực giác của mình. Bằng cách nào đó, chúng biết rõ bạn thực sự muốn trở thành cái gì. Những điều khác chỉ là thứ yếu. Khi tôi còn trẻ, có một cuốn sách kỳ lạ được xuất bản với cái tên Cẩm nang toàn thế giới(The whole world catalog), cuốn sách này giống như kinh thánh của thế hệ chúng tôi.
Người sáng tạo ra cuốn sách này là Steward Brand, một nghiên cứu sinh ở Menlo Park, cách đây không xa. Anh ta đã tạo ra nó bằng cảm giác đầy tính thi sỹ của mình. Thời điểm đó là vào cuối thập kỷ 60, trước khi có máy tính cá nhân và máy tính sách tay. Tất cả cuốn sách được đánh bằng máy chữ, cắt bằng kéo và bằng máy ảnh. Nó giống như trang Google trên giấy vậy, 35 năm trước khi có trang Google. Nó thực sự mang tính duy tâm, được tạo ra từ những công cụ tinh xảo và những ý tưởng vĩ đại. Steward và các đồng sự của ông đã xuất bản một số tập của Cẩm nang toàn thế giới và sau đó, họ xuất bản tập cuối cùng. Thời gian đó vào khoảng giữa những năm 70 và tôi chỉ bằng tuổi các bạn bây giờ.
Ở trang bìa sau của cuốn sách có in ảnh một con đường vùng nông thôn trong ánh bình minh, điều mà bạn có thể tìm thấy sự an bình nếu bạn là người ưa mạo hiểm. Bên dưới tấm ảnh có dòng chữ: “Hãy luôn khao khát. Hãy cứ dại khờ“ Đó là lời tạm biệt của họ khi kết thúc cuốn sách. “Hãy luôn khao khát. Hãy cứ dại khờ” Và tôi luôn cầu chúc điều đó cho chính mình. Ngày hôm nay, các bạn đã tốt nghiệp và chuẩn bị bước vào con đường mới, tôi cầu chúc điều đó cho các bạn.



Steven Paul Jobs (1955-2011) là nhà đồng sáng lập và là giám đốc điều hành của hãng máy tính Apple. Ông còn là chủ tịch của Pixar Animation Studios. Năm 2009, ông là người được giới trẻ Mỹ ngưỡng mộ nhất, theo kết quả khảo sát được công bố ngày 13/10 của Junior Achievement, một tổ chức giáo dục học sinh về các vấn đề liên quan đến việc làm trong tương lai.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ: C.N.G.


Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ: C.N.G. 
Bạn chỉ tốn vài phút để đọc mấy điều đơn giản dưới đây, mà có thể cứu được mạng người.
Một chuyên viên điều trị nói rằng: nếu ông ta có thể đến với nạn nhân Tai biến mạch máu não trong vòng 3 tiếng đồng hồ, ông ta có thể hoàn toàn đảo ngược ảnh hưởng cuả tai biến…
NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Trong bữa tiệc BBQ, một người bạn bị mất thăng bằng suýt ngã, bà ta trấn an mọi người là bà không sao cả, chỉ bị trượt trên gạch và đôi giày mới… Vài người đã giúp phủi bụi cho bà (thay vi kêu xe cứu thương) và làm cho bà một đĩa thức ăn mới. Bà Ingrid tiếp tục cuộc vui cùng bạn bè cho đến hết buổi chiều.
Mọi người mới về đến nhà, thì nhận được điên thoại cuả chồng bà Ingrid, báo tin là vợ ông đã đuợc đưa vào bệnh viện lúc 6 giờ chiều, và đã qua đờí vì Tai biến mạch máu não trong bữa tiệc BBQ. Nếu có người biết cách nhận ra triệu chứng Tai biến mạch máu não, có lẽ bà Ingrid có thể vẫn còn sống với chúng ta hôm nay.
XÁC ĐỊNH - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Hệ thần kinh não bộ cuả nạn nhân Tai biến mạch máu não, có thể bị tàn phá nhanh chóng và kinh khủng, khi những người chung quanh không phát hiện ra được các triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Thực ra, một người bàng quang có thể nhận diện được Tai biến mạch máu não, bằng cách hỏi nạn nhân ba câu đơn giản:
C. N. G.
C. Yêu cầu người đó Cười
N. Yêu cầu người đó Nói
G. Yêu cầu người đó Giơ tay lên
Nếu người đó bị trở ngại bất cứ điều nào kể trên, bạn hãy gọi xe Cấp cứu ngay tức khắc.
Ghi chú: Còn một dấu hiệu khác về Tai biến mạch máu não là Lưỡi của nạn nhân bị Cong, hoặc bị Ngả về một bên. Đó cũng là triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Nếu mỗi người nhận được Email này, và gởi đi cho 10 người, thì ít nhất có một mạng người được cứu sống.
Chỉ với một cây kim, ta có thể cứu được mạng người. 
Kính thưa quí vị, có thể quí vị đã có đọc những dòng chữ này rồi, nhưng chúng tôi muốn trích dịch ra tiếng Việt Nam và phổ biến rộng rãi, trong hy vọng có thể cứu được mạng người trong cơn nguy cấp, khi chờ đợi được các chuyên viên Y-tế săn sóc. 
Chỉ cần một ống tiêm thuốc (loại dùng xong rồi phế thải, bằng nhựa), hoặc một cây kim may, là chúng ta có thể cứu mạng một bệnh nhân đang bị chứng tai biến mạch máu não (stroke). Việc cứu chữa thật đơn giản và dễ dàng một cách lạ lùng, nhưng có thể mang đến những kết quả cũng không kém lạ lùng và hữu hiệu. Chúng ta chỉ cần một phút để đọc tài liệu này, và các điều ghi trong tài liệu quả là những hướng dẫn tuyệt vời. 
Xin quí vị ghi nhớ hoặc lưu giữ tài liệu này để sẵn sàng áp dụng, vì biết đâu, một ngày nào đó, quí vị sẽ dùng đến để cứu sống mạng người. 
Cô Irene Liu kể chuyện: “Cha tôi bị tê liệt và chết sau đó vì ông là nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não. Ước chi tôi biết được thủ thuật này từ trước. Khi tai biến mạch máu não xảy ra, tất cả những tia huyết quản nhỏ trong não bộ sẽ từ từ vỡ ra sau đó.” 
Khi có bệnh nhân bị tai biến mạch máu não, chúng ta phải giữ bình tĩnh, đứng cuống quít. Điều quan trọng nhất là ĐỪNG BAO GIỜ DI CHUYỂN NẠN NHÂN, bất kỳ là họ đang bị nạn ở đâu. Vì nếu nạn nhân bị di chuyển, các tia huyết quản trong não bộ sẽ vỡ ra. Từ từ giúp bệnh nhân ngồi thẳng dậy, và chúng ta có thể bắt đầu công việc “rút máu”. 
Nếu quí vị có sẵn một ống tiêm thuốc, thì tốt nhất, nếu không thì một cây kim may, hay một cây kim gúc, cũng có thể giúp chúng ta được. 
1- Trước hết, chúng ta hảy hơ nóng kim bằng lửa (bật lửa, đèn nến) để sát trùng, rồi dùng kim để chích trên mười đầu ngón tay. 
2- Chúng ta không cần tìm một huyệt đặc biệt nào cả, chỉ cần chích vào đầu ngón tay, cách móng tay độ một ly (milimetre). 
3- Chích kim vào cho đến khi có máu rỉ ra. 
4- Nếu máu không chảy, nên nặn đầu ngón tay cho đến khi thấy máu nhỏ giọt. 
5- Khi máu đã chảy từ cả mười đầu ngón tay, thì chờ vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh dậy. 
6- Nếu mồm bệnh nhân bị méo, thì chúng ta phải nắm hai (lổ) tai của bệnh nhân kéo mạnh, cho đến khi hai tai đều ửng màu đỏ. 
7- Châm vào dái tai (ear lobe) hai mũi mỗi bên cho đến khi máu nhỏ giọt từ mỗi dái tai. Sau vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chúng ta hãy kiên tâm chờ cho đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi tỉnh và không có một triệu chứng nào khác thường mới mang bệnh nhân đến bệnh viện. 
Vì nếu nạn nhân được chuyên chở vào bệnh viện sớm hơn. Có thể những dằn sóc của xe cứu thương sẽ làm cho các mao quản (capillaries) trong não bộ bị vỡ ra. Nếu sau khi đó mà họ còn có thể đi đứng được, thì đúng là do phúc đức của Tổ Tiên họ. 
Cô Liu nói tiếp: “Tôi học cách cứu chữa qua cách làm xuất huyết này từ một Đông y tên Hà Bảo Định (Ha Bu-Ting). Ngoài ra, tôi còn có cơ hội áp dụng phương pháp này nữa. Vì thế nên tôi khẳng định là phương pháp hữu hiệu 100%. Năm 1979, tôi đang dạy tại Đai học Fung-Gaap tại Đài Trung. Một buổi trưa nọ, tôi đang giảng bài trong lớp, thì một giáo sư khác chạy sổ vào lớp học của tôi, vừa thở vừa nói ‘Cô Liu, đến gấp dùm, ông Giám sự của chúng ta đang bị tai biến mạch máu não’. 
Tôi chạy lên lầu 3 ngay tức thì và thấy ông Giám sự của chúng tôi là Trần Phúc Tiên, mặt mày nhợt nhạt, tiếng nói ngọng nghịu, và mồm thì méo xệch qua một bên, ông hội đủ tất cả những triệu chứng của một người đang bị tai biến mạch máu não. Tôi bảo một người sinh viên đang thực tập tại Đại học, đến Dược phòng bên ngoài mua cho tôi một ống tiêm, và dùng kim tiêm để châm đầu mười ngón tay của ông Trần, cho đến khi mỗi đầu ngón tay có một giọt máu cỡ hạt đậu. Sau vài phút, mặt ông Trần đã nhuận sắc trở lại, và mắt ông cũng đã bắt đầu có thần. Nhưng mồm ông thì vẫn méo, nên tôi kéo
hai tai ông cho đến khi hai tai đều đỏ vì máu đọng, rồi châm vào mỗi bên dái tai hai mũi để hai giọt máu tươm ra. 
Khi hai giọt máu hai bên dái tai được rỉ ra, một phép lạ đã xảy ra. Chỉ nội trong vòng từ 3 đến 5 phút, mồm ông ta đã từ từ trở lại hình dạng nguyên thủy, và tiếng nói của ông cũng trở lại bình thường. Chúng tôi để ông nghỉ ngơi một lúc, rồi rót cho ông một tách nước trà nóng rồi đưa ông đi đến bệnh viện Ngụy Hoa gần đó. Ông nghỉ ngơi tại bệnh viện một đêm, rồi hôm sau lại trở về nhiệm sở làm việc. Sau đó, mọi việc đều bình thường. Ông không có triệu chứng nào nguy hại sau đó. Trái lại, các nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não thường khó trở lại bình thường, vì các tia máu trong não bộ bị vỡ trong khi xe cứu thương di chuyển họ đến bệnh viện. Kết quả là không thể làm cho họ vãn hồi lại trạng thái cũ.” 


Theo các thống kê, thì hiện nay, bệnh tai biến mạch máu não là nguyên nhân giết chết người ta hàng thứ nhì. Những người may mắn thì có thể sống còn, nhưng phải mang tật nguyền suốt đời. Đó là một tai họa khủng khiếp có thể xảy đến cho một cá nhân. Nếu chúng ta có thể ghi nhớ phương pháp cho xuất huyết trên đây, để có thể giúp đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, để áp dụng tức thời trên nạn nhân, thì chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh nhân sẽ tỉnh lại và được phục hồi 100%. 
Chúng tôi hy vọng là quí vị có thể phổ biến tài liệu này để bệnh tai biến mạch máu não không còn là một căn bệnh giết người như hiện nay nữa. 
( xin phổ biến , bài st :net )
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Ngẫm


Khỏe, không phải là nhấc lên Mạnh, mà là để xuống Nhẹ
Kính, không phải là đối với Trên, mà là xử với Dưới
Đẹp, không phải là hút Người Vào, mà là giữ người Ở Lại
Xấu, không phải tại Gương Mặt, mà ở tại Cách Sống
Khéo, không phải làm tạo điều To, mà là làm điều Nhỏ
Hay, không phải là Ngạc Nhiên, mà là sự Thú Vị
Buồn, không phải vì Bên Ngoài, mà ẩn ở Bên Trong.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

What do people live for?


For ordinary people with exrtaordinary dreams
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

Mơ về nơi xa lắm


Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm. Một Hà Nội ngây ngất nắng. Một Hà Nội run run heo may. Dạ khúc đêm nay. Một mình em, một mình ta. Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửa. Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ. Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn. Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm. Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn. Dạ khúc đêm nay chẳng thể nào dang dở. Trong nỗi khát khao. Em chầm chậm quay về. Ta mơ thấy em Ở nơi kia xa lắm. Một Hà Nội ngây ngất nắng. Một Hà Nội run run heo may. Dạ khúc đêm nay Một mình em, một mình ta. Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửa. Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ. Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn. Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm. Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn. Dạ khúc đêm nay chẵng thể nào dang dở. Trong nỗi khát khao. Em chầm chậm quay về. Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm. Một Hà Nội ngây ngất nắng. Một Hà Nội run run heo may. Dạ khúc đêm nay Một mình em, một mình ta. Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửa. Em bơ vơ, ta thẫn thờ mong nhớ. Một giọt sương rơi như giọt nước mắt buồn. Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm Em cô đơn, căn phòng trống cô đơn. Dạ khúc đêm nay chẵng thể nào dang dở. Trong nỗi khát khao Em chầm chậm quay về. Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm. Một Hà Nội ngây ngất nắng
Một Hà Nội run run heo may.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011

Limbo - Một tựa game xuất sắc

Limbo là một game giải đố(puzzle) đã phát hành trên Xbox từ năm ngoái và đến tháng 7 năm nay mới phát hành trên nền PC, do PlayDead sản xuất, thú thực tôi cũng không biết rõ nhà sản xuất này lắm nhưng Limbo mà họ làm ra quả thực là một tựa game xuất sắc.
Tôi so với phần chung mọi người thì là người đến với game muộn, nhưng lại chơi khá nhiều và không nhiều game để lại ấn tượng mạnh nhưng với Limbo thì khác. Tôi đã bị cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên, một phong cách đồ họa mới mẻ, nó làm tôi nhớ đến MadWorld trên Wii nhưng MadWorld có vẻ bạo lực quá và còn có thêm màu đỏ. Limbo mang lại một cảm giác khá nhẹ nhàng tuy đôi khi không được nhẹ nhàng lắm nếu bạn giải sai câu đố(phần này chúng ta sẽ nói sau).
Nội dung của trò chơi xoay quanh câu chuyện một cậu bé tỉnh dậy trong một khu rừng tối và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm người chị gái của mình. đưa người chơi vào một thế giới kỳ lạ mà chẳng kèm theo bất kỳ lời giải thích nào,cốt truyện, gợi ý hay bất kỳ chỉ dẫn, hướng dẫn nào, màn hình hoàn toàn trống trơn chỉ có nhân vật và khung cảnh không hề có chút thông tin nào về nhân vật hay các mức mà người chơi đạt được. Không có hình dáng cụ thể, nhân vật chính trong Limbo chỉ đơn giản là một bóng đen của một cậu bé với đôi mắt là hai điểm sáng nhỏ.
Cậu bé dũng cảm đang cố gắng sống sót trước vô vàn nguy hiểm rình rập. Dù không có sức mạnh đặc biệt, thế nhưng những gì chú bé này phải đối mặt quả thật không bình thường chút nào: Nhện khổng lồ, cạm bẫy, hầm chông…
Không gian trong game mờ ảo và được miêu tả bằng màu tối tuy vậy nó vẫn toát lên vẻ trong sáng bạn sẽ phải bất ngờ với chiều sâu và sức cuốn hút của nó. Bước qua những nhà máy bỏ hoang, những thành phố đổ nát… người chơi được cảm nhận sự hoang tàn, lạnh lẽo của nơi đây. Giống như trong một câu chuyện cổ tích mà nhân vật chính đang phiêu lưu qua một khu rừng ngàn năm tuổi hoang vu lạnh lẽo, một giấc mơ mà ta đi lang thang vô định trong thành phố, một bộ phim mà khi nhân vật chính đang gặp guy hiểm, cảm giác đó càng tăng cao cùng với tông màu tối mà Limbo mang tới quả là một thế giới mờ ảo gợi nhiều liên tưởng.
Trong trò chơi không có 1 kẻ thù thực sự nào cả thay vào đó bạn dẫn dắt cậu bé nhỏ vượt qua các địa điểm khác nhau và tránh những cái bẫy rải rác khắp mọi nơi. Thỉnh thoảng có mấy bóng người thì họ hoặc là gài bẫy ta hoặc là đánh lại ta hoặc chạy trốn ta.
Tuy nhiên, thiếu khả năng sát thương đối thủ không đồng nghĩa với việc các câu đố của game không hấp dẫn. Có vô số kiểu thử thách trong Limbo. Chúng thường không quá khó, dù vậy người chơi sẽ luôn phải động não suy nghĩ để có thể tìm ra đáp án. Tuy vậy có những đoạn thực sự khó và đòi hỏi phải... xem walkthrough! (tôi xem khoảng 40%).
Âm thanh trong Limbo khá là yên lặng gần như không có bất kỳ bản nhạc nền nào. Con đường nhân vật chính đi chỉ xuất hiện những tiếng động của môi trường xung quanh, sau đó không gian lại sớm chìm vào im lặng. Thi thoảng đâu đó có tiếng mưa rơi, nước chảy hay tiếng dế kêu, những âm thành kiểu này càng góp phần tạo nên không khí đặc biệt trong game. Cũng đôi lúc, một số bản nhạc ngắn được thêm vào và chúng thường gắn liền với những hành động của người chơi. Nếu bạn ngập đầu dưới nước bạn sẽ không nghe thấy tiếng động trên bờ, cảm giác khá thật.
Như đã nói ở trên Limbo cho ta cảm giác khá nhẹ nhàng tuy vậy nếu bạn giải sai câu đố, bạn sẽ phải xem dead scene của nhân vật, tuy chỉ có màu đen và trắng nhưng cảnh này được miêu tả khá thực và rùng rợn (làm trái tim dụi dàng của tôi run sợ=]])!
Limbo có lẽ chỉ thích hợp với lứa tuổi +18, bởi việc có một đồ họa u ám cộng thêm với việc dead scene quá khủng khiếp sẽ ám ảnh các người chơi còn nhỏ tuổi. Đây có lẽ là điểm trừ duy nhất của game.
Kết thúc của game cũng gây nhiều tranh cãi, nó khá bất ngờ. Cậu bé của chúng ta lại tỉnh dậy giữa khu rừng ở  màn đầu game và thấy chị của mình đang ngồi chơi dưới bãi cỏ có nắng ấm chan hòa, bươm bướm bay lượn. Có lẽ toàn bộ nội dung game chỉ là giấc mộng phiêu lưu của cậu bé. Cũng như khi mở đầu không hề có một lời giải thích. Một số người vẫn còn thắc mắc về những tình tiết trong game… Nhưng theo tôi có lẽ không cần làm rõ quá mọi chuyện, chính trò chơi bản thân nó đã khá mờ ảo rồi.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

Say what??

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

Tôi và em



Từ bé tôi đã rất ấn tượng về em, một cô bé có khuôn mặt xinh tươi khuôn mặt em toát nên vẻ trong sáng nó có thể thanh tẩy những tâm hồn đen tối và làm cho những kẻ có trái tim vẩn đục cảm thấy xấu hổ khi đứng trước mặt em. Em có một đôi mắt thoảng buồn tuy vậy em lại rất năng động, không phải là hiếu động và nghịc nghợm, luôn chạy nhảy nô đùa vui tươi và không ưu sầu. Tất nhiên em là một đứa trẻ mà.

Tôi và em cùng học một lớp, trong lớp tôi luôn nhìn em và đến giờ ra chơi thì lại xem em chạy nhảy với đám bạn nhưng không hiểu vì sao lại chưa nói với em một câu nào trong suốt những năm học đó. Có lẽ tại vì tôi và em quá khác nhau, em xinh đẹp tôi xấu xí, em học giỏi tôi học dốt, ở trong lớp bạn bè vây quanh em, tất nhiên họ vây quanh em nên xung quanh tôi không có ai, em là một vầng hào quang tỏa sáng còn tôi là con số không, không phải là số không mà là rỗng là null, hoặc có lẽ tôi là một kẻ có trái tim vẩn đục khi đứng trước mặt em và khuôn mặt thánh thiện của em đã làm tôi phải xấu hổ chẳng thốt lên lời.
Những ngày tháng học cùng em rồi cũng đã hết, chúng tôi sắp thi hết cấp ... một. Tôi cảm thấy buồn khi sắp phải xa trường, có lẽ tôi là đứa học sinh tiểu học duy nhất cảm thấy buồn khi sắp phải xa trường, hôm đó cả trường chỉ có một mình lớp tôi phải đi học, ngôi trường lúc ấy dường như rộng lớn hơn và trông thật lạ với những cánh cửa đóng im, lũ bạn tôi thì dường như chúng không để ý đến điều đó và vẫn vô tư chạy đuổi bắt nhau như mọi ngày. Tôi không nhập cuộc với chúng mà lang thang đi quanh trường dạo qua những phòng học im lìm và những hành lang vắng ngắt mà ngày thường tôi không giám lại gần vì chúng toàn học sinh mà tính tôi vốn nhút nhát rất sợ đông người, tôi đang leo lên tầng hai của khu nhà đối diện thì em chạy xuống khuôn mặt hoảng hốt nhưng khi phát hiện đó là tôi thì em lại cười và bảo tôi không cho ai biết là em ở đây, thì ra em đang chơi đuổi bắt cùng lũ kia, tôi lúc đó thực sự luống cuống như thể đang làm điều đó sai trái mà bị người lớn bắt gặp vậy, không trả lời em tôi liền vội vã quay xuống cầu thang, tiếp tục cuộc thám hiếm của mình mà bỏ qua cái tầng hai ấy. Vậy đó, lần đầu tiên em nói chuyện với tôi và tôi không giám trả lời, lúc đó thì tôi cũng không hiểu sao lại như vậy giờ đây khi đã đủ lớn thì tôi đã hiểu được bạn biết đấy khi đứng trước những thứ thánh thiện quá thì cho dù tâm hồn bạn trong sáng đến đâu đi nữa vẫn là đen tối.

Chúng tôi lên cấp hai mỗi người học một lớp tôi vẫn thường quan sát em nhưng không còn thường xuyên nữa, cuộc sống của tôi có những thay đổi tôi có nhiều bạn hơn không còn nhút nhát nữa. Hay đi chơi hơn, tôi nhớ những buổi chưa đá bóng trên sân bê tông bỏng rát và những buổi chiều chạy tung tăng tắm mưa, tôi vui cùng thú vui của bạn mà quên đi thú vui của mình đó là ngắm nhìn em... tôi đã quên mất em.

Tôi lớn lên luôn được mọi người cho biết rằng tình yêu là xấu xa và không tốt và chính tôi cũng nghĩ như vậy. "Đang học hành mà đã yêu đương nhăng nhít!" tôi luôn nghĩ như vậy khi bọn bạn bè nói về tình yêu của chúng và có lẽ tôi khinh bỉ chúng, tôi luôn cho rằng khi nào ra trường mới được yêu. Nhưng đôi lúc tôi thấy thấp thoáng đâu đó trong trí nhớ của tôi hình bóng một cô bé với đôi mắt thoảng buồn đang nhìn tôi. Tôi đã quên em?

Cuộc sống xa nhà luôn làm cho người ta cảm thấy cô độc và buồn. Vậy nên họ tìm đến với nhau và yêu nhau, bạn bè thì đã có người yêu, thay người yêu... còn tôi vẫn không yêu ai, hay không ai yêu thì cũng thế thôi. Những tháng ngày của tôi vẫn đều đặn chôi đi cho đến một hôm.

Tình cờ tôi "gặp lại" em, "gặp lại"? không hẳn vậy chỉ là tôi thấy facebook của em trong friendlist của một thằng bạn, tôi vội vàng add và tiếp tục cái thú vui của mình sau bao năm gián đoạn đó là nhìn ngắm em quan sát em. Em giờ đây đẹp quá, hoàn hảo quá, thực sự vốn từ vựng của tôi không đủ để miêu tả vẻ đẹp của em. Tôi chỉ có thể nói là em rất đẹp.

Sau bao nhiêu năm tôi không ngờ là mình có thể lại được nhìn ngắm em lại được biết những thông tin về em về cuộc sống của em và vẫn như xưa luôn chia sẻ những vui buồn cùng em dù chỉ là trong tâm tưởng, vẫn như xưa chưa giám nói một lời nào cùng em.

Nhưng càng quan sát tôi lờ mờ nhận thấy một điều rằng em và tôi khác nhau nhiều quá đã thực sự trở thành hai thế giới riêng biệt rồi đã không thể nữa rồi. Trước đây trong tâm trí tôi vẫn luôn có một hình ảnh mơ hồ, vô thức về em và tôi, về một thứ gì đó ... không thể nữa rồi.

Tôi và em chia tay trong quá khứ, gặp lại nhau ở hiện tại và sẽ mãi mãi xa trong tương lai.

Tôi sẽ ngồi đây dõi 
theo, em như 1 con chim xanh bay mãi, xa mãi cho đến khi thành một chấm nhỏ trên nền trời rồi biến mất trong không gian bao la. 

Nhưng đôi lúc tôi vẫn thấy thấp thoáng đâu đó trong trí nhớ hình bóng một cô bé với đôi mắt thoảng buồn đang nhìn tôi...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Tình yêu!


Tình Yêu!
Tình Yêu à?
Ừ Tình Yêu!
...
Hai từ
Một thứ khó hiểu
Không thể nắm bắt
Làm thế gian hỗn loạn
Làm cuộc sống thêm buồn

Và làm ta nhớ em

Tình Yêu
Ta không có được nó
Ta sẽ loại bỏ nó
Ta sẽ quên được nó...

Nhưng ta nhớ em.

Love

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Taurus

Li mt sinh nht na, ôi cái ngày này ca 21 năm v trước mi thc s trng đi làm sao. Ngày này năm y ln đến ni mi người phi t chc tic ăn mng trước c mt ngày. Gi đây sau nhiu năm nó đã b lãng quên đã không ai còn t chc na ri, ngay c ta cũng quên luôn... Thôi thì viết(copy) mt bài v cung hoàng đo ca ta đ tưởng nh ta tui 21 vy.
Cung Kim Ngưu (Taurus 21/4 - 21/5)
Người sinh vào thi gian t 21 Tháng Tư đến 21 Tháng Năm s thuc cung kim Ngưu
Là biu tượng ca đt. Người cung Kim Ngưu đi din cho ngh thut,v đp trong mi hình thc, và c sc mnh na (không ch là sc mnh cơ bp). Người cung Kim Ngưu rt thc tế, đc đoán trong khi yêu (trên c hai phương din vt cht và tinh thn) và h thích vic đu đn, k c trong đi sng tình yêu ca h. Đ giành được s an toàn, chung thu, h thường s dng nhng đc tính ca h: s chng đi, s im lng, s kiên nhn và kinh nghim tng tri. H ít khi mt t ch, nhưng khi h tht s tc gin, h s tr nên bo lc. Đó là lí do ti sao h cn phi tìm mt người bn thích hp. Trong tình yêu, người Kim Ngưu là mu người hoàn ho, h rt chung thu và không bao gi kiêu ngo. Nhng ngh nghip thích hp nht cho người Kim Ngưu: trang trí ni tht, giáo viên, đu bếp và mi công vic có liên quan đến đt và t nhiên. Đây là mt cung sao trông như rt thoi mái, nhưng ch sau khi đã đt được mt danh hiu nào đó, dĩ nhiên ri.
Sự Tích
Mt bui chiu tuyt đp, Europa, con gái mt v vua ca Phoenicia đang nh c cnh b sông thì mt con trâu trng to ln không biết t đâu xut hin và tiến li gn nàng. Kinh ngc trước v đp ca chú trâu, Europa quên hết c cn trng, lin ngi lên lưng. Bt thình lình, chú trâu đc nhy ngang qua đt bng và bin rng vi mt sc mnh khng khiếp, bước đi trên sóng chng khác nào trên đt lin. Chú trâu y, kỳ thc chính là Zeus, chúa t ca các v thn biến thành. Zeus mang Europa ngang qua bin Đa Trung Hi đến vùng đo Crete ca Hy Lp, và cưới nàng đó. K t đy, min đt mà Zeus mang Europa đến được biết đến dưới cái tên Europe, chính là châu Âu ngày nay.
Nhn biết Kim Ngưu
T 21/4 đến 21/5, mt tri đi ngang qua chòm sao mà các nhà thiên văn c xưa liên tưởng thành hình thân trước ca con bò, đt tên là Kim Ngưu(bò đc) - Kim Ngưu. Người sinh trong khong thi gian này luôn có th được nhn biết bi dáng v đim tĩnh, s khoan thai trong c ch và li nói. Kim Ngưu là mt tính cách chc chn và đim đm, không gì có th làm người này mt thăng bng. Du có di c gáo nước lnh lên đu, vung nm đm, gào thét hết tm đ chng t l phi, hay c sc thôi miên - tt thy đu vô ích. Nếu Con Bò đã nghĩ khác thì bn không th chng minh được điu gì vi nó. Con Bò cũng là mt to hoá tương đi hin lành. Nó không bao gi chy ngang đường ca người khác, đng thi cũng chng thích k khác làm phin. Đ nó yên là nó thy hnh phúc. Bt đu quy ri là nó th thế. Chc tc Kim Ngưu quá mc s không n cho bn đâu. Người này có th hàng tháng hoc thm chí hàng năm tri hoàn toàn đim tĩnh làm công vic ca mình, chng h đ ý đến nhng xoay vn xung quanh. Nhưng tt c chuyn đó có gii hn. Đến mt ngày nào đó, s kiên nhn b tràn ly thì bn hãy coi chng! Con Bò bn cht không phi bc đng, nhưng mt khi mt kim soát, cơn tc gin tht s đáng s, nó i phăng mi th trên đường đi. May thay cnh tượng như vy ít khi xy ra, không quá hai-ba ln trong đi Kim Ngưu. Thm chí nhng Con Bò nóng tính nht cũng sôi tiết không hơn hai ln trong mt năm. Tuy nhiên vào thi đim đó chúng tht khng khiếp: cơn cung n không có gii hn. V ngoài ca nhng người sinh cui tháng tư - na đu tháng năm (điu này ch yếu đàn ông) có gì đó ging con bò. Ánh mt trong sáng, đim tĩnh và rn ri. C đng khoan thai ( ph n - là v u oi kim dim), nhưng n cha nhiu sinh lc. Không ph thuc chiu cao (trong s h có c người cao hoc thp), Kim Ngưu nhìn chung có cơ th cân đi. Đàn ông thường cơ bp c, ngc và lưng, vai rng. Kim Ngưu ăn chm nhai k, và vì vy h luôn có mt h tiêu hoá tt. Tai không to, thường khép sát vào đu. Kim Ngưu không th ơ vi người khác gii, nhưng s không bao gi theo đui k mình có thin cm. Nó thích làm cho đi tượng mê đm đ ri t h phi kéo đến bên nó. Bn có th là người đu tiên phát tín hiu cho Kim Ngưu rng nó có ý nghĩa đi vi bn, và nếu đi vi Kim Ngưu bn cũng là đáng mến, thì nó s nm vai trò ch đng. Kiểu con cáo và chùm nho! Con Bò hiếm có lúc nóng ny, bn chn khi nó có điu gì không n tho. Bn cht gan góc, nó đón nhn mi rc ri mt cách bình tĩnh, kiên đnh tiến theo mc tiêu đã đt ra. Kim Ngưu thích thú mi khách đến chơi nhà hơn là đi viếng thăm ai. H ngưỡng m ngôi nhà và cnh đm m gia đình. Nếu bn gp mt Kim Ngưu chưa có nhà riêng, thì người đó chc chn đang có kế hoch mua sm nó trong mt tương lai gn nht. Kim Ngưu thuc cung mnh th, và tình yêu đi vi đt sm mun cũng biu l người này. Nếu vì hoàn cnh buc phi sng căn h chung cư thì Kim Ngưu cũng dt khoát cn có mt ban công ph đy hoa lá, hoc chí ít cũng là nhng ca s vi nhng chu hoa cnh nho nh. Khi tiếng n ca thành ph bt đu tác đng quá nhiu đến thn kinh, Kim Ngưu s xách cn câu, vi đi đến nơi có th đm mình gia thiên nhiên. Trong Con Bò, tiếng gi ca đt mnh m đến ni nó luôn có mong mun đi ra khi thành ph, hay chí ít được do chơi nơi công viên xanh tươi cây lá. Thông thường Kim Ngưu có sc kho đáng n. Người này ít khi đau m, nhưng nếu đã m thì quá trình bình phc hay b kéo dài, ch yếu bi tính bướng bnh, không mun nghe li khuyên ca thày thuc, và vì thiếu tinh thn lc quan. Bnh có th gp Kim Ngưu (nht là khi đng tui): đau hng, c, chân, cơ quan sinh dc, lưng và ct sng. Cm cúm kéo theo viêm hng. Còn s tha cân, do ăn nhiu, dn đến các bnh tim mch. Tuy nhiên nếu chăm sóc sc kho đúng mc và chế đ vn đng tt, h có th may mn tránh được các bnh k trên. Cn nh rng, Kim Ngưu, vn sinh ra là mt cơ th kho mnh, cn có không khí trong lành và cường đ vn đng cao. Tính cách Con Bò rt bướng bnh. Nhưng bn thân h thì không cho là như vy, mà tin rng đơn gin đó là s sáng sut và cng rn. Tht khó đy được Kim Ngưu (c đàn ông ln đàn bà) dch chuyn v trí. Người chng Kim Ngưu không đi nào chu đi làm khách cùng v, cho dù nàng có nài n thế nào, nếu nơi mà h được mi đến ghế ngi không được tin nghi. Người v Kim Ngưu, nếu không ưa các bn ca chng, s chng thèm giao tiếp vi h. Du sao Kim Ngưu cũng có mt phm cht tuyt vi: s chu nhn phi thường. Người sinh cung này c nam ln n có th hàng năm tri chu đng nhng căng thng th cht hoc tinh thn mà không h than vãn. Căng thng càng ln thì Con Bò càng kiên gan và bn b. Đa s Kim Ngưu xng đáng được nhn huân chương vì mt phm cht hiếm có – ý chí kiên cường trước nhng đòn đau ca s phn. Lòng trung thành ca Kim Ngưu vi gia đình và bn bè là không có gii hn. Qu là mt bn nhn xét rt tuyt phi không? Tuy nhiên bn đng quên rng Con Bò bướng bnh khng khiếp. Kim Ngưu có mt nim hng thú như nhau trong khi đánh chén mi th khác nhau. T khoai tây chiên, bún riêu, rau xào, cho đến bánh kem chocolate, hơn na, không h có du hiu dù là nh nht ca ri lon tiêu hoá. Nhưng món ăn yêu thích nht trong menu ca Kim Ngưu vn là tht. Nếu bạn mời họ đi ăn tối hãy nhớ rằng họ rất háu ăn và hãy chuẩn bị một phần thức ăn thật lớn. Khó nói rng Kim Ngưu là mt tính cách rt tinh tế. Người này vui sướng cười phá khi xem b phim hài cũ có các nhân vt trượt chân v chui ngã lăn, hoc trát lên mt nhau nhng miếng bánh kem. Kim Ngưu không khoái kiu dí dm tinh tế bng nhng hài hước hơi thô, đi chúng. Kim Ngưu hiếm khi tàn nhn và thù dai. Thường thì Kim Ngưu là nhng người có tin. Dĩ nhiên điu đó không có nghĩa rng tt c h đu là triu phú. Nhưng vic hiếm khi thy người sinh cung này đng trong hàng nhng người ch xin cu tr khó khăn – là mt thc tế. Con Bò vun đp ca ci ca mình mt cách chm chp và kiên nhn. Bt đu t mt khon vn nh, nó c ln lượt tng viên gch xây lên thành toà nhà vng chc ca s an khang.
Ngoài tin, Kim Ngưu còn thích quyn, nhưng không phi quyn lc nói chung, mà là ý nim được làm ch bn thân. Con Bò thích tin và tài sn không kém gia đình, nhưng nó hoàn toàn không keo kit. Nó không tiếc gì cho người thân và bn bè khi hon nn. Con Bò d b n tượng bi nhng gì tm c ln lao. Nó không thèm liếc nhìn khi đi ngang qua chung kh, tuy nhiên li rt lâu và vi v khâm phc ngm nghía mt con voi. Kim Ngưu không th ơ vi hi ho và nhc c đin, không phi ngu nhiên mà cung này có ý chí ca thn V N - bo tr cho ngh thut. Nhiu Kim Ngưu có ging hát hay, và trong s h không hiếm nhng ca sĩ chuyên nghip. Âm nhc đng hành vi Kim Ngưu sut cuc đi, còn hi ho là ngh nghip hoc s thích. Kim Ngưu nhy cm d ngây ngt trước màu xanh da tri và các cp đ đm nht ca màu này. Không th nói như vy vi màu đ - làm nó b kích đng. Con Bò cũng rt thích các gam màu nâu – xanh lá cây, biu trưng cho đt đai và thiên nhiên. Kim Ngưu là mt to hoá tm c. Khái nim đó bao gm c thái đ ca người này vi tình yêu cũng như kh năng tích lu ca ci. Kim loi ca Kim Ngưu là đng. Con Bò bướng bnh, không ngó nghiêng, s thng tiến đến mc tiêu ca mình. C cuc đi, nó s t t tích góp tài sn. Ngôi nhà ca nó - là pháo đài ca nó. Kim Ngưu kiên gan, đáng tin cy và đy sc mnh.
Người nổi tiếng sinh cung Kim Ngưu:
Elizabeth II (21/04), Vladimir Lenin (22/04), Oliver Cromwell (25/04),Mark Zuckerberg(14/05), William Shakespeare (26/04), Adolf Hitler (20/04), Michelle Pfeiffer (29/04), David Beckham (02/05), Karl Marx (05/05), Pyotr Ilyich Tchaikovsky (07/05), Donovan (10/05), Pope John Paul II (18/05), H Chí Minh (19/05), Honoré de Balzac (20/05)...
Happy Birthday! Taurus
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

"Hãy sống với hiện tại và để cho quá khứ tự chôn vùi những sai lầm của nó!"


Dale Carnegie__________