Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

5 Centimeters Per Second

5 Centimeters Per Second là một bộ phim đẹp với những khung ảnh lãng mạn và đạt được độ hoàn chỉnh về màu sắc. Bộ phim là một câu chuyện tình cảm đơn giản, nhẹ nhàng, thuần khiết và rất đời thường với một cách kể truyện thông minh. Bộ phim chia làm 3 chương : Cherry Blossom, Cosmonaut và 5 Centimeters Per Second và mỗi chương là mỗi diễn biến trong tình cảm của hai nhân vật chính. Cherry Blossom chủ yếu là nói về việc viết thư qua lại của Akari và Tanaki, từ đó hé lộ lên những bước đầu trong quan hệ hai người. Cosmonaut chủ yếu nói về quan hệ mới của Tanaki với Kanae và những suy tư của cậu về người con gái thuở nhỏ. 5 Centimeters Per Second là chương cuối nói về cuộc gặp gỡ bất ngờ của Tanaki và Akira ở một đường ray xe lửa. Mình thích cái phong cách chia đoạn này.
Bộ phim này được nhắc tới nhiều bởi nó có quá nhiều hình ảnh đẹp. Mình phải công nhận điều đó, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể capture một frame ra và save vô máy vậy. Tuy nhiên, do tần suất của các hình ảnh đó xuất hiện quá dầy đặc nên đã ít nhiều làm người xem có cảm giác bội thực, không bị ấn tượng mạnh vào bất cứ cảnh quay nào, hay nói nôm na là, cảnh nào cũng 9,5 nhưng chẳng có cảnh nào đạt điểm 10 tuyệt đối. Một số cảnh tuyệt vời như đoạn Akari ngồi trên ghế đá với ánh mắt trời chiều chiếu phía sau rất đẹp, và nó sẽ còn đẹp hơn nữa nếu lúc đó Akari không ngẩng đầu lên và ánh sáng biến mất, đoạn đó nên dừng lại ở việc Akari ngồi đọc thư. Đoạn Tanaki và Kanae nhìn tàu vũ trụ cũng là một trong những hình ảnh đẹp trong phim và đoạn phim này kéo dài rất lâu, tạo cho người xem có cảm giác hơi sốt ruột dù cũng gây ra khá nhiều ấn tượng. Các đại cảnh của phim này rất hoành tráng do nó to, nhưng vẫn rất lãng mạn, gợi cảm vì màu sắc và cách xử lý uyển chuyển đối với gió, cỏ, mây và đặc biệt là hình ảnh hoa anh đào.
Ánh sáng trong phim này sử dụng rất hợp lý và tạo ra một không gian lãng mạn rất cần thiết. Ánh mắt trời hay đèn neon là ánh sáng chủ đạo, kèm theo đó là tông màu hồng và cam nhạt sên sến nhẹ nhàng, làm nó bỗng trở thành một thứ ánh sáng thần thánh. Những lúc không có cái ánh sáng “thần thánh” ấy thì phim lại trở về với những gam màu xanh lá và xanh dương, kết hợp cùng xám và nâu trầm rất hợp với từng thước phim.
Âm thanh trong phim khá tốt dù đôi lúc có cảm giác giả tạo, mình thích cái âm thanh dế kêu lúc 2 người bạn ngồi trên đồi và nhìn chiếc chong chóng gió, phải nói là lâu lắm rồi coi phim mới nghe thấy cái hương vị đồng quê này, coi phim Việt Nam hình như đã mất sạch. Âm nhạc trong phim chủ yếu là piano, nghe rất đã, tình cảm da diết và tạo tâm lý xúc động cho người xem.
Bắt đầu nói về nội dung, kịch bản của phim này. Như tớ đã nói ở trên, phim này có cốt truyện đơn giản, thấy đầy rẫy trong các bộ phim Hàn rồi và nói chung thì ai phải sến thì mới coi được hết phim. Chuyện tình trong phim thánh thiện hoàn hảo giữa khung cảnh tuyết và hoa anh đào rơi, cảnh lãng mạn nhất phim cũng rất hồn nhiên trẻ con, hợp với tâm lý các bạn teen Việt ngoan ngoãn và không hợp ý các bạn teen Việt có ham muốn dục vọng cao . Mình thấy khá thích tính cách của nhân vật Kanae và rất hy vọng sẽ có một bạn như vậy tới cưa mình.

Nhưng nói chung thì romance là phải vậy, phim chỉ tập trung nhắm tới các đối tượng bình thường thôi nên đương nhiên các nhà phê bình không mê cũng là chuyện quá dễ hiểu. Nhưng nói thật thì khi xem xong thì tớ cũng chả hiểu có mê hay không nữa. Nhưng cuối cùng thì tớ cũng phải công nhận một điều rằng phim tuy nó sến nhưng nó rất thật và đáng suy ngẫm về chuyện nhân tình thế thái. Hạnh phúc mỏng manh như sướng khói và vụt qua rất nhanh, cái quan trọng là phải biết cách nắm giữ. Hy vọng ý nghĩa của phim này đúng như là mình nghĩ như trên.
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • Twitter
  • Facebook
  • RSS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét


"Hãy sống với hiện tại và để cho quá khứ tự chôn vùi những sai lầm của nó!"


Dale Carnegie__________